[Tài liệu cực hữu ích cho Start-up]
Cái tên Đặng Chương chắc không mấy xa lạ với giới khởi nghiệp ở Sài Thành, bởi cái tâm và cái tầm cùng những chia sẻ chân thật và thực tế của anh cho đông đảo bạn trẻ nung nấu ý định kinh doanh - mở quán. Theo anh Chương, “Khi bước vào tìm hiểu mặt bằng định thuê mở nhà hàng là cái đầu mình phải sẵn sàng chia làm nhiều ngăn nhỏ ngay, để tính toán và cân đối thiệt - hơn, phù hợp...”
Cụ thể:
#Ngăn số
Chịu trách nhiệm làm toán, tức tính toán mọi chi phí cần thiết cho việc setup quán.
Gồm:
+ Giá thuê hàng tháng, sẽ phải cộng thêm giá đặt cọc nhà chia cho số tháng kéo dài của hợp đồng;
+ Chi phí xây dựng, sửa chữa, sẽ dựa trên thời hạn hợp đồng, giá thuê mặt bằng và thời điểm xây dựng so với traffic dự trù;
+ Sức chứa của nhà hàng và kế hoạch kinh doanh tổng hợp.
Tính toán tất cả các chi phí cần thiết và liên quan để dự trù số vốn đầu tư chi tiết
#Ngăn chữ
Dùng tiếp nhận những điều khoản thuê mướn - câu chuyện mặt bằng - hàng xóm láng giềng - phép vua, lệ làng - công ăn chuyện làm của những người cùng kinh doanh trong khu vực so với mong muốn, mơ ước xây dựng phát triển của doanh nghiệp mình.
#Ngăn học
Tức là: tìm hiểu gia chủ, người chủ nhà và quan hệ láng giềng của họ - lịch sử mặt bằng - tâm huyết mong mỏi, giá trị cốt lõi: họ thích tiền + nhân văn hay tiền + tiền. Để đưa ra cách hành xử tương ứng. Rồi học tới khu phố, nếu có nhà hàng tương tự ở gần thì mình có nên đổi qua một concept khác, hay làm cùng thể loại mà ở phân khúc khác… bài học cạnh tranh hay nhất là cạnh tranh với chính mình trước đã.
#Ngăn lãng mạn
Bạn phải định hình rằng, lãng mạn rất khác với mơ mộng. Lãng mạn không hề viển vông, mà là cách hiện thực hóa mơ mộng. Yếu tố mà trong một không gian cà phê, khách sạn, nhà hàng cần phải có, và càng được đầu tư tốt thì khả năng sinh lợi càng cao.
Sự lãng mạn có thực tế chính là điểm đặc biệt khiến nhà hàng bạn trở nên khác biệt
Bởi, người ta sẵn sàng trả tiền để được ngủ trên cái giường thứ hai, trong khi ở nhà đã đầu tư một cái giường êm ái, ngon lành, thoải mái nhất rồi. Vậy điều gì khiến họ không cần để ý so sánh? Đó chính là một tổ hợp lãng mạn từ khâu đón tiếp, check-in, đèn vàng, mùi thơm, người phục vụ chỉn chu kín tiếng… Tương tự với nhà hàng, cái bếp nhà người ta luôn có thể tạo ra món ăn vừa miệng nhất, ngay kể cả người không biết nấu ăn cũng có thể gọi Grab Food thì lí do gì họ trả tiền nhiều cho nhà hàng? Vì những không gian lãng mạn không chỉ đi vào tim mà còn vờn xuống cả bao tử rồi lại nhồi qua tim mới khiến người ta tự nguyện móc hầu bao. Một người có khả năng setup nhà hàng cần biết rõ cách vẽ cung đường nhạy cảm này. Phần đa khách thường lú lẫn ở chỗ trái tim, nhưng lại rất thực dụng ở đằng bao tử. Những nhà hàng thích kể chuyện trăng gió hoa mộng có thể lôi khách đến, nhưng không kéo khách trở lại lần sau vì cái bao tử đã … biết hết sự thật! Và ngược lại, nhà hàng nào sai lầm đoạn trái tim thì đã bán cái thượng đế của mình cho Uber Eat, Foodie… Nhà hàng nào có khả năng đặt cái trạm thu phí ngay chính giữa con đường độc đạo nối trái tim với cái bao tử thì dễ bề thu tiền quanh năm.
#Ngăn lấy mẫu
Gọi là lấy mẫu là bởi vì phải trải nghiệm tốc độ cao, nhưng không được đưa thiên kiến vào. Ngày ngày đi ăn ở những hàng quán xung quanh, ngày ngày nhận cùng lúc mẫu vật liệu xây dựng để xem, rồi gửi giá cho #ngăn-số để nó tính, gửi cảm nhận qua #ngăn-lãng-mạn, rồi lưu mẫu. Nhận thêm 108 loại mẫu khác từ nguyên liệu, vật dụng dựa trên menu món ăn, cách chế biến, trình bày, phục vụ, tính tiền, chụp quảng cáo và pr… Thế nhưng, không phải cứ ngồi yên mà nhận mẫu, muốn có mẫu phải đi săn tìm nữa, phải thuộc thành phố như thuộc lòng bàn tay.
Tham khảo món ăn từ các nơi sẽ giúp hoàn thiện menu cho nhà hàng
#Tập hợp tất cả trong bộ điều khiển trung tâm
Là khả năng điều phối mọi ngăn chứa trong đầu mình một cách minh mẫn, tức thời và bền bỉ… gần như là 24/24h. Nhiều khi đang đêm tự nhiên giật mình thức giấc với một ý tưởng gì đó là phải lôi hết các ngăn thức dậy để tổng hợp xem có nên lưu lại ý tưởng đó hay bỏ qua, kéo chăn ngủ tiếp. Mỗi ngăn tự làm việc và đưa ra kết luận “duyệt” hay “bác”. Nếu có tranh chấp giữa các ngăn trong việc giữ hay bỏ một ý tưởng, thì bộ điều khiển trung ương phải chịu trách nhiệm dàn xếp để đi đến thỏa hiệp điều phối.
Chẳng hạn: để giữ loại gạch #ngăn-lãng-mạn đòi cho bằng được mà #ngăn-số chê mắc, thì phải hy sinh cái hàng rào hoa hồng giống Đức thay bằng hoa lài giống Lái Thiêu… Đại khái vậy. Cứ nhích lên một chút thì phải kéo lại một tẹo; sao cho mọi thứ vẫn vừa vặn và không đi lệch tâm khỏi câu chuyện đang được thai nghén trong vòng đâu đó 45 ngày. (Ít ai xây dựng nhà hàng dưới 150 chỗ mà lâu hơn 100 ngày).
Setup một nhà hàng không khác gì lập một ngôi nhà cho đại gia đình, tam đại đồng đường: Ông bà, cha mẹ, con cháu cùng vui sống. Đề cao cảnh giác và giải quyết mọi giằng xé thế hệ phát sinh ngay và luôn, bên trong có cắn cấu nhau tơi bời thì bên ngoài vẫn “êm đềm trướng phủ màn che”.
Đây là chuyện setup, kinh doanh lại phải qua note khác.
Nhưng mà nói thế thôi, đôi khi chả suy nghĩ gì mấy, cứ liều liều làm đại mà lại nên cơm cháo. Khổ một cái là khả năng nên cơm cháo là một tỉ lệ nhỏ vô cùng nhỏ trong số những vụ xôi hỏng bỏng không.
Dù thế nào, cũng chúc bạn bình tâm suy ngẫm rồi tỉnh táo quyết định!
Tác giả: Đặng Chương